Chương 121: Đẳng cấp là mãi mãi - Đại Chúa Tể

Cát Hải phóng căp mắt đỏ lừ nhìn đối thủ trước mặt, ánh mắt tên kia vẫn bình tĩnh như thế, rộng như biển, sâu như hồ, nhìn không hơi không tiếng, mà lại ẩn giấu một cơn lốc đáng sợ chực chờ nuốt lấy kẻ khác. - Ngươi nghĩ chỗ này giống như Linh Lộ sao? Cát Hải nheo mắt gầm gừ với Mục Trần, nghiến răng nghiến lợi trèo trẹo: - Ngươi hiện tại có đủ tư cách nói chuyện với ta ư? Dựa vào cái gì? Bằng

0 comments: